Sau khi Tô Lương Thiển đi, Tô Khuynh Mi nhanh chóng đi tới Sênh Huy uyển.
Trong viện rất yên tĩnh, mấy hạ nhân đi lại cũng phải nín thở ngưng thần, đi đường vô cùng cẩn thận. Bầu không khí áp lực nặng nề.
Trong phòng, ngoài phòng đều không có bất kỳ động tĩnh gì.
Tô Khuynh Mi đi vài bước vào bên trong lại bị Bão Cầm gọi lại, Tô Khuynh Mi quay đầu, Bão Cầm chỉ chỉ phía sau, không tự giác được mà đè thấp giọng nói, “Tiểu thư, hình như Lý ma ma đang gọi người.”
Nàng ta nói không chắc chắn lắm.
Mắt Tô Khuynh Mi sáng rực lên, “Ngươi đi xem, nếu là Lý ma ma thì bảo bà ta đến nói với mẫu thân.”
Trong phòng, mảnh vỡ trải đầy đất, từ chỗ cái bàn trà bình thường hay dùng mãi cho đến tận cửa, ngoài chén sứ ngày thường hay dùng uống trà ra, còn có hai cái bình hoa Tiêu Yến rất thích đều bị đập vỡ, bừa bộn khắp đất.
Tô Khuynh Mi hiểu rõ, tất nhiên là Tiêu Yến vừa về đến đã nổi trận lôi đình, phát tiết lung tung một trận, đập hết mấy thứ này.
Mỗi khi bà ta tức giận đều sẽ như thế, căn bản là không giấu được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play