Tô Lương Thiển nhìn đèn lồng treo ngoài cửa, ánh mắt dừng ở giấy Tuyên Thành đầy chữ trên bàn, lại lần nữa ôn lại một lần, chỉ cảm thấy tràn đầy tin tưởng.
"Ta sẽ viết một bức thư cho cữu cữu ta, để người của ông ấy nằm vùng ở kinh thành liên hệ với người trong phủ của Dạ Phó Minh."
Đây là chuyện hệ trọng, Tô Lương Thiển thật ra muốn đích thân ra mặt. Nhưng hiển nhiên, việc để lộ tung tích của chính mình trong lúc này quả thật là quyết định ngu xuẩn cực kỳ.
Tô Lương Thiển nói là làm. Nàng lại lần nữa trải giấy Tuyên thành ra, cầm bút đỏ suy tư một hồi rồi mới đặt bút. Sau khi xong cầm lên thổi thổi, đưa cho Tạ Vân Dịch.
Tạ Vân Dịch tiếp nhận nhìn qua, lại nhìn Tô Lương Thiển nói: "Ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất giao phong thư này đến tay cữu cữu."
Tin tức quan trọng như vậy, giao vào trong tay người khác để truyền đi, Tô Lương Thiển cũng không phải không lo lắng. Nàng đành phải an ủi chính mình, trước đây cũng đều như thế, sẽ không có việc gì.
Tạ Vân Dịch nhìn ra sự lo lắng của Tô Lương Thiển, nắm lấy tay nàng nói: "Phong thư này quan trọng như vậy, ta sẽ không giao cho người của công chúa sắp xếp ở kinh thành. Ta tìm người của ta, ra roi thúc ngựa, nhanh chóng đưa đi, nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để giao đến tay cữu cữu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT