Tiêu Trấn Hải dứt lời, đứng dậy rời đi.
Ông ta vừa đi, ngay tức khắc Tiêu phu nhân bùng nổ tất cả ủy khuất và tức giận, khóc lóc than vãn về Tiêu Trấn Hải với hai nhi nữ của mình, nói: "Ngươi nhìn xem, ngươi nhìn xem, thái độ của phụ thân ngươi là gì? Mấy năm nay, ta vì Tiêu gia lo liệu, nuôi các ngươi khôn lớn, rầu thối ruột, ta làm bao nhiêu chuyện, không phải vì nghĩ cho phụ thân ngươi và Tiêu gia sao? Ông ta lúc này đi gặp mấy người Thất hoàng tử, là ngại Tiêu gia được sủng ái sao? Trong mắt ông ta, cũng chỉ có muội muội ông ta, còn có nhi nữ của muội muội ông ta, rốt cuộc ai mới là người một nhà với các ngươi? Mệnh ta thật khổ quá mà!"
Tiêu phu nhân khóc là khóc, mắng là mắng, trong lòng vẫn lo sợ, bà ta sợ sẽ kinh động đến Tiêu Trấn Hải, cố tình hạ giọng, không dám làm ra động tĩnh quá lớn.
Gần đây Tiêu Ý Trân đi đâu cũng được người ta theo đuổi tâng bốc, nàng ta rất hưởng thụ, cũng không muốn Tiêu gia xảy ra chuyện, nên cùng Tiêu phu có chung kẻ địch.
Tiêu phu nhân thấy Tiêu Bằng Vọng không nói lời nào, buồn bực nói: "Ngươi tại sao không nói lời nào? Ngươi có phải đứng về phía phụ thân ngươi không, ta đúng là phí công nuôi dưỡng ngươi! Bây giờ ngươi có bản lĩnh, đủ lông đủ cánh, cưới công chúa rồi trở thành phò mã, nên không để ta ở trong mắt!"
Tiêu Bằng Vọng thường xuyên làm trái lại ý của Tiêu phu nhân, đặc biệt là bởi vì Tô Lương Thiển, hắn ta bảo vệ Tô Lương Thiển, quả thực khiến Tiêu phu nhân không thể hiểu được, nổi trận tày đình, Tiêu Ý Trân cũng ghen ghét muốn chết.
Trong lòng nàng ta cũng đang tức giận, tóm được cơ hội này, đương nhiên cũng quở trách Tiêu Bằng Vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT