Tô Lương Thiển nắm chặt lá thư trên tay, không tự chủ được mà nghĩ chuyện choàng cùng một chiếc áo tránh rét với Tạ Vân Dịch vào mấy ngày trước khi ra khỏi thành, trong lòng nàng không tự chủ được mà sinh ra gợn sóng, nhưng rất nhanh đã bị áp chế lại.
Tuy Dạ Phó Minh là kẻ khốn nạn, nhưng không đến mức làm cho nàng hoàn toàn mất hết niềm tin với tất cả nam nhân. Vẫn còn có nam nhân tốt giống như mấy cữu cữu của nàng, còn có Trầm đại ca.
Nhưng nàng đã sớm mất hết hi vọng vào cái thứ gọi là tình yêu rồi, chứ đừng nói đến loại quan hệ phu thê này, thì cứ phải gọi là tránh không kịp.
Trong mắt nàng, đây là quan hệ không đáng tin cậy nhất, đồng thời cũng làm nàng chán ghét nhất.
Kiếp này, nàng không có ý định lập gia đình. Cho dù có phải gả đi thì nàng cũng sẽ tìm một người bình thường, có thể khống chế được.
Còn Tạ Vân Dịch, nam tử xuất chúng kinh diễm như vậy, có lẽ nàng cũng dao động, nhưng đã bị nàng gạch bỏ ngay từ đầu.
“Thư ta cũng đã xem xong rồi, ngươi còn muốn nhìn ta như vậy đến khi nào?”
Lúc Tô Lương Thiển đọc thư, Ảnh Đồng đứng bên cạnh không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào mặt nàng.
Ánh mắt của Ảnh Đồng vốn đã làm cho người khác khó có thể bỏ qua, nàng ta như vậy thì cho dù Tô Lương Thiển có muốn không để ý cũng khó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT