Khánh đế chần chờ, không nhanh đáp lại Dạ Phó Minh, Dạ Phó Minh quỳ một gối trên mặt đất chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Khánh đế nói: "Phụ hoàng, bây giờ nhi thần đã hai bàn tay trắng, căn bản là không còn gì để mất, nhi thần không sợ gì cả, có điều nếu lúc này nhi thần xảy ra chuyện gì, chân tướng của Thẩm gia năm đó, đương nhiên sẽ truyền khắp thiên hạ, đến lúc đó ai ai cũng biết, Hoàng thượng anh minh thần võ của bọn họ, thực chất là loại người gì, đến lúc đó mặt mũi uy tín của hoàng gia sẽ mất hết, trăm năm sau, phụ hoàng làm sao có thể nhìn mặt liệt tổ liệt tông dưới kia đây?"
Khánh đế nghe Dạ Phó Minh nói, râu cũng vểnh lên.
Dạ Phó Minh lại thống khoái cực kỳ.
Hắn ta không nghĩ giờ khắc này lại đến nhanh như vậy, nhưng thật sự rất thống khoái, rất vui sướng.
"Thẩm gia toàn gia trung liệt, mãi cho đến bây giờ, vẫn còn có bá tánh nhắc tới, cảm thấy chuyện năm đó liệu có hiểu lầm không. Những người của Thẩm gia ai cũng là anh hùng, nhi thần cũng vô cùng kính nể, Tam hoàng huynh chính là vì Thẩm gia xảy ra chuyện, mới đoạn tuyệt với phụ hoàng, rời khỏi kinh thành, cho đến bây giờ, Thẩm gia vẫn còn trong quân đội, vẫn nguyện trung thành như xưa, dù Tô Lương Thiển có mối quan hệ không tốt với Tô đại nhân, nhưng nàng một lòng lại hướng về Thẩm gia, nếu nàng biết rằng chuyện Thẩm gia năm đó, là do phụ hoàng cấu kết với địch quốc ..."
Dạ Phó Minh thấy Khánh đế không thoải mái, nói càng thêm dõng dạc hùng hồn, như thể cố ý để ông ta tức giận, còn nhắc đến Tô Lương Thiển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT