Tuy Tô Lương Thiển họ Tô, nhưng bởi vì từ nhỏ đã lớn lên ở Kinh Quốc Công phủ, Khánh đế đến Thẩm gia chơi mấy lần, thấy người trong Thẩm gia ai ai cũng sủng ái Tô Lương Thiển, đều gọi nàng là nha đầu Thẩm gia, lúc bàn bạc riêng với Hồ công công, cũng thường dùng xưng hô như vậy, hoặc gọi là Nhạc An.
"Chuyện này... Lão nô cũng không biết ạ."
Ông ta thấy Khánh đế lại bắt đầu nghi ngờ, nghĩ đến Tô Lương Thiển, híp mắt, nói: "Có điều lão nô cảm thấy Nhạc An huyện chúa hẳn là không biết."
"Ừ?"
Khánh đế nhìn về phía Hồ công công, ánh mắt ý bảo ông ta nói tiếp.
" Nhạc An huyện chúa có bản lĩnh đến mức nào thì cũng chỉ là một bé gái, hơn nữa Thẩm Tứ gia nếu yêu thương nàng, chắc chắn sẽ không để nàng cuốn vào trong những thị phi này, một khi sơ suất, cũng sẽ dẫn tới họa sát thân. Hơn nữa Hoàng thượng vẫn luôn phái người để ý Nhạc An huyện chúa, nếu nàng có động thái gì, Hoàng thượng rất nhanh sẽ biết, nhưng gần đây Nhạc An huyện chúa vẫn rất an phận, chuyện lớn như vậy, nếu nàng có tiến hành thì Hoàng thượng không thể một chút tiếng gió cũng không hề hay biết."
Về phần Dạ Phó Minh, nếu nói mấy người kia làm việc tắc trách, Hồ công công cảm thấy bọn họ cũng thật oan uổng, tuy rằng Hoàng thượng có sai bọn họ chú ý động tĩnh ở vương phủ, nhưng bọn họ phần lớn là chăm sóc Tô Khuynh Mi, làm gì có thời gian lo lắng nhiều như vậy? Bọn họ cũng không ai nghĩ tới, Dạ Phó Minh vậy mà nắm trong tay những việc này, đồng thời còn lấy thứ này để xoay mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play