Lời của Tô Khuynh Mi khiến Tô Khắc Minh mừng rỡ như điên, ông ta không ngừng phụ họa nói rằng: “Phải phải phải, trong phủ này, chỉ còn lại cha con chúng ta sống nương tựa nhau thôi, cha con chúng ta, làm gì có thù nào qua đêm chứ?”
Ánh mắt Tô Khắc Minh sáng lên, sớm biết Tô Khuynh Mi biết nói chuyện như vậy, ông ta đã sớm phái người đến vương phủ đưa thư, bảo nàng ta về.
“Mi Nhi à, ngày tháng con ở vương phủ bây giờ thế nào? Thất hoàng tử hắn ta đối xử với con ra sao? Mặc dù con có cữu cữu, nhưng cữu cữu có thân thế nào, cũng ngăn cách một tầng, đều trách người làm phụ thân ta không được việc, không được coi trọng, Mi Nhi, con không chịu uất ức chứ? Nếu phụ thân có thể có tiếng nói thì tốt rồi, nhưng bây giờ phụ thân thân mình khó giữ, cũng chỉ có lòng nhưng không có lực với con!”
Nói đến đây, Tô Khuynh Mi đã thấy rõ được ý đồ của Tô Khắc Minh.
Dĩ nhiên, thật ra không cần quan sát, ngay lúc đầu Tô Khuynh Mi thấy Tô Khắc Minh, đã biết ông ta có yêu cầu khác, muốn cầu gì, cho nên nàng ta mới đen mặt.
Dĩ nhiên, nàng ta sẵn lòng tươi cười đón chào cũng là như thế.
Nhìn bản mặt của Tô Khắc Minh, Lý ma ma nghiêm mặt không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play