Thẩm lão phu nhân chậm rãi ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt già nua tái nhợt đều là nước mắt, đôi mắt càng thêm vẩn đục, lại tràn đầy kiên nghị, bà ấy hít một hơi thật sâu nói: “Ta cùng đi với con, ta cũng không tin, sự tình đã như vậy rồi, bọn họ còn có thể bao che, ta muốn xem bọn họ bao che như thế nào!”
Thẩm lão phu nhân nói rồi đứng lên ngay, bởi vì động tác có chút mạnh mẽ gấp gá nên ngã lại xuống ghế ngồi, Tô Lương Thiển tiến lên vài bước đỡ lấy bà ấy, ngồi xuống bên cạnh bà, nói: “Ngoại tổ mẫu, việc này, người không cần ra mặt nữa.”
Tô Lương Thiển đỡ tay Thẩm lão phu nhân, giọng nói dịu dàng dỗ dành khuyên bảo.
“Khoảng thời gian này người cũng chưa nghỉ ngơi được tốt, vậy nên ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi ạ, đợi tin tốt của con và Đại cữu mẫu.”
Thẩm lão phu nhân lắc đầu, trên mặtlà sự tự trách cùng thống khổ không mảy may giảm, lẩm bẩm nói: “Là ta có lỗi với Thanh Nhi, là ta có lỗi với con bé, ta muốn vào cung, ta muốn vào cung đòi công đạo cho con bé!”
“Là ta đã hại nó, ta thật sự không nên, ta không nên đồng ý gả nó cho Tô Khắc Minh, Tô Khắc Minh đúng là một tên đốn mạt, sao có thể xứng đôi với Thanh Nhi của ta, hắn ta ngay đến tư cách xách giày cho con bé cũng không có, cái thứ khốn kiếp này, ta thật muốn một gậy đánh chết hắn!”
Đã nhiều năm như vậy, Thẩm lão phu nhân có căm ghét coi khinh Tô Khắc Minh thế nào đi nữa, trước nay cũng chưa từng nói ra những lời như vậy, có thể thấy rằng lúc này nhất định đã vô cùng căm hận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play