Tô Khuynh Mi ngạc nhiên lại cảm động, thậm chí có chút không thể tin được, khuôn mặt cũng tràn đầy vui mừng, “Mẫu thân!”
Tiêu Yến nhìn dáng vẻ này của nàng ta, có cảm giác lạnh lòng như thể đứng trong gió đêm sau khi bị người tạt một gáo nước lạnh, hơn nữa còn là đêm đông tháng chạp. Cái cảm giác rét buốt này, đau đớn này làm bà ta quả thực hít thở không thông, bà ta rốt cuộc không nhịn được nữa.
“Ta có cho ngươi hay không, kết quả không phải đều giống nhau sao? Tô Khuynh Mi, tính tình ngươi kích đích như vậy, gấp không chờ nổi sao?”
Tô Khuynh Mi còn chưa kịp vui vẻ, bị Tiêu Yến chất vấn như vậy có chút không rõ nguyên do, vô thức giảo biện: “Mẫu thân, người nói gì vậy? Con không hề!”
“Không hề?”
Tiêu Yến lặp lại, trong giọng nói mang theo vẻ căm hận lại tàn nhẫn, bà ta vươn tay rút cây trâm vàng từ trên tóc Tô Khuynh Mi xuống, cầm lấy giơ lên trước mặt nàng ta, chất vấn: “Không hề? Vậy đây là cái gì? Ngươi lấy nó ở đâu ra?”
Tô Khuynh Mi nhìn trâm cài bị Tiêu Yến nắm chặt trong tay, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt hoảng loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT