Tiêu Yến vốn không ngốc, hơn nữa bà ta hiện giờ không phải hoàn toàn không đề phòng đối với Tô Khuynh Mi giống như trước kia. Châm ngòi ly gián rõ ràng như vậy, Tô Khuynh Mi còn chưa nói xong bà ta cũng đã đại khái đoán được nàng ta muốn nói gì.
Khóe miệng bà ta hạ xuống, mặt càng trầm thêm vài phần. Bà ta tạm thời không nói giúp cho Tiêu Trấn Hải mà lại lần nữa chất vấn Tô Khuynh Mi: “Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?”
Tô Khuynh Mi hít một hơi thật sâu, chỉ thoáng chần chừ một lát lại mở miệng, “Giữa người cùng cữu cữu, cữu cữu có thể có được những ngày hôm nay là nhờ người đã giúp đỡ không ít đi? Chuyện của tiên phu nhân có phải là do ông ta sai khiến mẫu thân hay không? Còn có…”
“Còn có cái gì?”
Tô Khuynh Mi mới thoáng ngừng lại, âm thanh sắc bén của Tiêu Yến ngắt lời nàng ta.
“Mẫu thân, cữu cữu có thể vứt bỏ muội muội, cháu ngoại gái như con thì lại tính là gì, nữ nhi chỉ muốn có thể tự bảo vệ mình!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT