Sau khi viết xong thì lấy cây trâm vàng đính đá quý từ trong ngực ra.
Bà ta nhẹ nhàng vuốt ve nó. Đã nhiều năm như vậy, bà ta nhìn cây trâm vàng này vẫn rất thích, muốn dùng nó.
Nhưng thứ bà ta thích như vậy, giữ lại bên người nhiều năm như vậy, nói là chiếm được nhưng lại chưa từng chân chính sở hữu.
Tiêu Yến bỗng nhiên đồng ý với lời Tô Khuynh Mi vừa nói, nàng ta từ lúc bắt đầu đã bại bởi Tô Lương Thiển, bà ta cũng vậy. Dù có tranh có đoạt thế nào, trước kia cũng từng cảm thấy mình đã thắng, nhưng đến giờ bà ta mới nhận ra bà ta vẫn thua rồi.
Tiêu Yến cứ ngồi như vậy, ngây ngốc nhìn về phía cửa cả buổi, bà ta cũng không biết mình đang chờ đợi cái gì. Kỳ thật cũng không phải là không biết, mà là chính mình không muốn thừa nhận.
Bà ta nhìn cây trâm vàng, phảng phất như đang nhìn chủ tử của mình, lẩm bẩm nói: “Thẩm Thanh ơi là Thẩm Thanh, tại sao bà lại chọn nam nhân như Tô Khắc Minh?”
Tiêu Yến dứt lời, nhét cây trâm vàng vào trong miệng, dùng sức nuốt xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT