Tô Lương Thiển nhìn chiến trận của Tiêu Hữu Vọng, thì biết hắn ta có chuyện muốn nói với mình, trước nay nàng đều rất kiên nhẫn, ung dung bình tĩnh, không nóng nảy chút nào, chờ Tiêu Hữu Vọng mở miệng trước, tìm chủ đề.
Tiêu Hữu Vọng đánh giá Tô Lương Thiển, hắn ta thật sự đã có một đoạn thời gian dài chưa gặp Tô Lương Thiển.
Tô Lương Thiển vẫn thản nhiên trầm tĩnh như trước, nhưng dường như có điểm khác, mặt nảy nở, xinh đẹp hơn trước kia, cũng càng thêm mê người, giống như hương rượu ngon lên men.
“Bây giờ muốn gặp Nhạc An huyện chúa một lần thật là khó.”
Tiêu Hữu Vọng cảm thán, khẩu khí trêu chọc, lộ ra một chút ngả ngớn.
Tô Lương Thiển đặt tay trên đầu gối, sau khi Tiêu Hữu Vọng mở miệng, ánh mắt dừng ở cảnh sắc xung quanh chậm rãi dời sang Tiêu Hữu Vọng.
“Ta gần đây đều ở kinh thành, ngươi có chuyện gì lớn có thể trực tiếp tìm ta, bậc cửa Tô phủ, đối với ngươi mà nói, cao sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT