“Phong vương là vinh dự rất lớn không sai, nhưng nếu không cho đất phong, không cho thực quyền thì cũng chỉ là chức suông mà thôi.”
Dạ Phó Minh hiện tại đối với vị trí kia dã tâm bừng bừng, có thể nói là nhất định phải có được, hắn ta căn bản là không có khả năng sẽ rời khỏi kinh thành.
Đương nhiên, trên người hắn ta ôm bí mật to lớn như vậy, lấy sự đa nghi của Khánh đế, cũng không thể sẽ thả hắn ta rời đi.
Hai người trên việc này có suy nghĩ không quá khác nhau.
Quyết định phong vương này, đối với Khánh đế và Dạ Phó Minh coi như là đều được cái mình muốn.
“Cũng không phải quyền lợi gì cũng không có, hắn có thể hưởng thụ đãi ngộ của thân vương, hiện tại Thái tử chưa lập, những hoàng tử kia thấy hắn, bất kể là nhỏ hơn hay lớn hơn hắn thì cũng đều phải hành lễ với hắn. Hơn nữa ta nghe nói, Hoàng thượng cho hắn quyền được tự do ra vào hoàng cung, nửa đường bỗng nhiên giết ra tên Trình Giảo Kim như vậy, hiện tại Hoàng hậu cùng quý phi nương nương có lẽ đang tức chết rồi đây!”
Lời Quý Vô Tiễn khiến Tô Lương Thiển không khỏi nghĩ đến Hồ công công.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT