Tô Lương Thiển ừ một tiếng, Hiền phi lại nói tiếp: “Hẳn là vì chuyện của Thất hoàng tử, ta thấy điệu bộ của Hoàng thượng không phải là cam tâm tình nguyện phong vương cho Thất hoàng tử, Thất hoàng tử sau khi được phong vương, lại có được đặc quyền tự do xuất nhập hoàng cung, lâu lâu lại tiến cung, còn đến thỉnh an Hoàng thượng Thái Hậu và Hoàng hậu, bên ngoài người ta nói tính tình hắn ta hiền lành, ta thấy thật ra là lòng dạ hẹp hòi tính toán chi li mới đúng.”
Hiền phi nhắc tới Dạ Phó Minh, nhíu mày, một chút cũng không thích.
Bà ấy là người thông tuệ lại tính tình ôn hòa hiền lành chân chính, có thể nói ra lời như vậy, có thể thấy Dạ Phó Minh rất chọc người ghét.
“Nhiều năm như vậy, hắn đã nhịn quá lâu, bây giờ có thể nở mày nở mặt, nên hắn rêu rao đi khắp nơi, trút ra oán khí trong lòng, cô cô đừng giao tiếp với hắn, nhìn thấy mặt thì hành động lễ nghĩa là đủ rồi.”
Hiền phi oán giận có chút bất lực, “Ta nào muốn giao tiếp với hắn, thật sự là số lần hắn tới Từ An Cung nhiều, ta muốn không thấy mặt hắn cũng khó, hơn nữa còn tở ra hoàng huynh hỏi khảo sát bài học của Tĩnh Nhi.”
Trên mặt Tô Lương Thiển không có biểu lộ ra chút phẫn nộ nào, cười phì thành tiếng, một chút cũng không bất ngờ.
“Mặc kệ hắn đi, người thấy hắn nói lung tung, cứ coi như chó sủa, như vậy sẽ không sinh ra tức giận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT