Nếu là Tô Lương Thiển sinh con, Quý phu nhân sẽ không ngăn cản, nhưng Tô Khuynh lại bị sinh non xảy thai, đây là chuyện gì? Theo Quý phu nhân, quả thật là làm bẩn mắt Tạ Vân Dịch.
Tô Lương Thiển căn dặn xong, Tô Khuynh Mi trong đó lại khóc rống lên một tiếng nữa, nàng bước vài bước vào phòng.
Gian phòng được ngăn cách bởi một tấm bình phong, đều bị ướt hết, nước và máu hòa vào nhau, mùi máu tươi rất nặng, cửa sổ cửa lớn đều mở rộng ra, nhưng mùi vẫn nặng vô cùng, làm cho người ta thấy khó chịu buồn nôn.
Tô Khuynh Mi bị mấy hạ nhân vây quanh, lau máu cho nàng ta, sau một lát, băng gạc màu trắng đã bị nhuộm thành màu đỏ, đồ vật trên giường của nàng ta đều dính máu, xung quanh giường cũng có máu, đây không phải là sinh non, mà quả thật là rong huyết, Tô Lương Thiển nhìn, cảm thấy tình hình không ổn lắm.
Nếu không thể cầm máu kịp thời, không chỉ đứa trẻ mà tính mạng của Tô Khuynh Mi cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Điều này thực sự phù hợp với tác phong làm việc bình thường của Dạ Phó Minh, vừa ra tay đã muốn mạng của hai người.
Thẩm Đại phu nhân và Quý phu nhân kinh hãi, cũng giật nảy mình, thấy Tô Lương Thiển muốn đi vào, giữ nàng lại: “Ngươi vào làm gì? Chờ Tiêu gia đến rồi nói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT