“Tiêu Bằng Vọng, Thiện Nhi nhà chúng ta đã là người của ngươi rồi, nếu người là nam nhân, thì phải chịu trách nhiệm, thái độ này của ngươi là gì chứ?”
Thẩm Ngũ phu nhân thấy không cần biết là sự truy vấn của Tô Lương Thiển hay của Tiêu Trấn Hải, Tiêu Bằng Vọng cũng không nói chân tướng sự việc ra. Loại bảo vệ này, khiến bà ta thấy trong lòng Tiêu Bằng Vọng có Thẩm Kỳ Thiện, là để ý quan tâm tới nàng ta, chỉ cần sau khi hết tức, Thẩm Kỳ Thiện mềm mỏng, vẫn có thể thu phục được lòng hắn.
Không cần biết là như thế nào, bây giờ cứ nhét Thẩm Kỳ Thiện vào Tiêu gia đã, để nàng ta trở thành nữ nhân danh chính ngôn thuận của Tiêu Bằng Vọng mới là chuyện quan trọng gấp gáp nhất.
Dạ Phó Minh thấy tình hình này, đứng ra nhắc nhở: “Chuyện này nếu thật sự quậy lớn ra, quậy tới phía phụ hoàng, thì đối với ai cũng đều không tốt, các người suy nghĩ cho kĩ càng.”
Tiêu Bằng Vọng vẫn không lay động.
Tô Lương Thiển chau mày, thấy bộ dạng này của Thẩm Kỳ Thiện, cuối cùng cũng hiểu rõ bản thân mình đời trước đã khiến người ta đau đầu chán ghét biết bao nhiêu, cũng càng thấy Thẩm lão phu nhân bao dung dung túng cho nàng biết bao nhiêu.
Ánh mắt Tô Lương Thiển, quét một vòng tất cả mọi người trong phòng, nàng suy nghĩ, lấy ra một tờ giấy, đi tới trước mặt Thẩm Kỳ Thiện đang khóc lóc đau khổ với Thẩm Ngũ phu nhân đang giận dữ bực bôi, ném lên người Thẩm Kỳ Thiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play