Sau khi Thu Linh kéo Thẩm Kỳ Thiện đi, Thẩm Ngũ phu nhân bị Tô lương Thiển như thế dọa sợ, gọi một tiếng Thiện Nhi, rồi cũng đi theo ra ngoài.
Sau khi Thẩm Kỳ Thiện bị lôi ra ngoài, vẫn không cam tâm muốn bước vào, bị Thu Linh cản lại, bị đẩy ngã ra đất một cách hung hăng lần nữa.
“Biểu tiểu thư, Thẩm lão phu nhân nếu bị ngài làm tức giận xong rồi, hôn sự của ngài với Tiêu Bằng Vọng, sẽ không có ai làm chủ nữa đâu.”
Câu nói này, thành công rút hết sức lực trên người Thẩm Kỳ Thiện.
Nàng ta ngồi bệt trên đất, không còn dũng khí vào trong cầu xin Thẩm lão phu nhân nữa, Thẩm Ngũ phu nhân cũng cảm thấy Thu Linh nói rất có đạo lý, túm lấy Thẩm Kỳ Thiện.
Thẩm lão phu nhân bây giờ là trưởng bối lớn nhất Thẩm gia, nếu bà chết rồi, Thẩm Kỳ Thiện không chỉ bị gán mác bất hiếu, mà còn phải chịu tang giữ hiếu ít nhất là một năm, Thẩm Kỳ Thiện cũng có tuổi rồi, nào đợi được nữa chứ? Đợi tới lúc đó, chuyện tối ngày hôm nay đã qua lâu rồi, Tiêu gia hối hận thì phải làm sao? Thời gian dài như thế, có nhiều biến số tồn tại lắm.
Thẩm Kỳ Thiện khóc, bi thương và tuyệt vọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play