Tiêu Bằng Vọng nhìn Chiêu Mông công chúa đã lên xe ngựa, ngây ngốc nhìn chằm chằm tay của mình vừa được đỡ Chiêu Mông công chúa. Gương mặt kia nhìn tràn đầy chính khí, khi cười ngốc thì ngốc đến không thể nào ngốc hơn, lộ ra dáng vẻ ngây ngô khó tả. Mãi cho đến nha hoàn của Chiêu Mông công chúa thúc giục, Tiêu Bằng Vọng mới hòa hoãn từ tâm trạng này, lên xe ngựa.
Tiêu Bằng Vọng cảm thấy thái độ của Chiêu Mông công chúa như vậy, là vì ở trong cung, làm cho những người khác xem, chứ cũng không phải tha thứ cho hắn ta.
Sau khi lên xe ngựa, hắn ta tự giác tìm góc khuất, ngồi kéo khoảng cách với Chiêu Mông công chúa.
Thái độ của hắn ta còn cực kỳ kính cẩn nghe theo, giống như là thần tử ở trước mặt quân vương, đầu cúi xuống, mặc dù có rất nhiều chuyện muốn hỏi Chiêu Mông công chúa, nhưng lại không dám lên tiếng.
"Tiêu Bằng Vọng, ngươi không có gì muốn nói với ta hay sao?"
Cuối cùng, là Chiêu Mông công chúa chịu không được im lặng như vậy, phá vỡ yên tĩnh trong xe ngựa.
Tiêu Bằng Vọng chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Chiêu Mông công chúa, đáy mắt có áy náy thật sâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT