“A!”

Máu tươi văng khắp nơi, một số văng cả lên mặt Đỗ ma ma và Liên ma ma đang giả chết.

Đỗ ma ma và Liên ma ma cuối cùng cũng không kiềm chế được nổi nữa, sợ hãi hét lên.

Tô Lương Thiển nhặt chiếc túi vải nhỏ rơi trên mặt đất lên và mở ra, bên trong là một chiếc chuông vàng, dòng chữ viết trên mảnh vải đã bị máu nhuộm đỏ. Tô Lương Thiển cất đồ vào trong ngực, nàng nhặt đao trên mặt đất lên, đẩy đám hắc y nhân chất cao như ngọn núi nhỏ kia ra, nhìn Đỗ ma ma đang hoảng sợ thét chói tai: “Không giả chết nữa à?”

Mấy năm nay, Đỗ ma ma đã không ít lần cùng Tiêu Yến hãm hại Tô Lương Thiển, bà ta nhớ đến trước khi mình đến Vân Châu, Tiêu Yến đã vài lần lén lút ra khỏi phủ, sau đó nhìn khuôn mặt của Tô Lương Thiển dính đầy máu đến nổi không thể nhìn rõ dung mạo, bà ta quả thật sợ hãi muốn ngất đi vì sợ chột dạ.

“Đừng giết ta, đừng giết ta, ta không biết gì cả!”

Đỗ ma ma nhìn Tô Lương Thiển, cảm thấy nàng giống như một ma đầu giết người không gớm tay, bà ta loạng choạng đứng dậy, xoay người bỏ chạy, cả người lảo đảo, bà ta vấp phải những thi thể nên chỉ chạy được vài bước đã vấp ngã mấy lần.

Tô Lương Thiển hơi nheo mắt lại, nhấc đao đuổi theo, Liên ma ma sợ đến ngây người, trại trại Tiêu Phong lớn như vậy mà đều tràn ngập tiếng gào khóc nức nở thảm thiết đầy tuyệt vọng của Đỗ ma ma.

Tô Lương Thiển sắp đuổi kịp, nàng giơ đao lên còn chưa kịp hạ xuống, đột nhiên không còn nghe thấy tiếng của Đỗ ma ma, bà ta ngã xuống mặt đất, trên cổ bà ta chính là cây trâm trước đó đâm vào tay Vương Lực rơi xuống đất.

Một chiêu trúng ngay cổ họng!

Tô Lương Thiển quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy Tạ Vân Dịch ra tay và đang rút tay về.

Ánh mắt của Tô Lương Thiển đỏ bừng, như đang sung huyết vậy, nhưng bên trong lại ngập nước mắt, nàng cắn chặt môi, dáng vẻ kiên cường mà bướng bỉnh như sẽ không bao giờ gục ngã, có mấy phần khiến người ta phải thương tiếc.

“Cần gì phải làm bẩn tay vì loại người này?”

Quý Vô Tiễn sững sờ nhìn Tạ Vân Dịch, nếu người biết bẩn tay vì loại người này, vậy tại sao lại còn tự tay lấy đi tính mạng của bà ta? Trước giờ người chưa từng ‘lạm sát kẻ vô tội’, không phải, công tử nhà hắn băng thanh ngọc khiết chán ghét mùi máu tanh bẩn thỉu, sẽ không bao giờ tự tay giết người.

Tô Lương Thiển liếc nhìn Đỗ ma ma đã chết, nàng chậm rãi đi tới, ánh mắt chuyển sang nhìn Liên ma ma, giơ bàn tay còn đang nhỏ máu lên, vén tóc trên mặt ra, khóe miệng nở nụ cười khẽ: “À không, ta thích giết người!”

Giết người hay không giết người, từ trước đến nay đều không phải do nàng lựa chọn, nàng đã định trước trên tay sẽ dính đầy máu tươi.

Giọng điệu lạnh lùng, giống như thứ chết đi không phải người, mà chỉ là con kiến hôi nàng không cẩn thận giẫm chết mà thôi, Liên ma ma bị dọa đến mức sắp tiểu ra quần: “Tiểu thư, ta... Ta không giống Đỗ ma ma, ta là người của lão thái thái, ta... Ta bảo đảm, chuyện hôm nay, ta tuyệt đối sẽ không nói lung tung. Nếu như ta chết… nếu ta chết, phía lão thái thái, sẽ mang thanh danh không tốt cho người!”

Liên ma ma lúc ở Vân Châu hoàn toàn không khinh thường Tô Lương Thiển: “Lão nô có thể giúp người, lão nô bảo đảm sau này tất cả đều nghe theo lời của người, xin người tha cho lão nô một mạng, cầu xin người.”

Liên ma ma không ngừng dập đầu cầu xin, không hề dám ngẩng đầu nhìn Tô Lương Thiển.

“Dựa vào cái gì để ta phải tin lời của ngươi?” Tô Lương Thiển dựa người vào cán đao, nhìn từ trên cao xuống.

“Ta, ta...”

Liên ma ma ngẩng đầu, nhưng ngay khi nhìn thấy khuôn mặt của Tô Lương Thiển, bà ta lại không nói ra lời được.

Quý Vô Tiễn đi tới, ngay lúc Liên ma ma mở miệng thì ném một viên thuốc chính xác vào miệng bà ta. Liên ma ma không kịp phản ứng, khi muốn nhả ra thì đã nuốt vào bụng, Liên ma ma cảm thấy cả người lạnh toát, bụng đau đến mức ngã lăn xuống đất.

“Ta không cần nói đây là thứ cái gì, ngươi phải làm theo những gì đã nói, chỉ được nghe theo mệnh lệnh của tiểu thư nhà ngươi, nếu ngươi dám bằng mặt không bằng lòng, thì đợi bị thủng ruột nát bụng đi.”

Tô Lương Thiển nhếch môi với Quý Vô Tiễn, khuôn mặt đầy vết đỏ và máu khiến Quý Vô Tiễn nổi da gà đầy người.

“Còn ai nữa không?” Nàng phải đưa Giáng Hương đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play