Tô quản sự thấy một màn này, thầm nghĩ, người ngoài đồn đãi quả nhiên không sai, Vương gia thiếu gia quả thích yêu mĩ sắc. Đủ phong lưu, cũng đủ tùy hứng!
Sự niềm nở của Tô Trạch Khải cũng chưa vì vậy mà biến mất, ngồi xuống bên cạnh Vương Thừa Huy, tìm đề tài làm thân.
“Lão tử nhà ngươi đâu? Sao lại thế này, để cho ta chờ lâu như vậy? Ta còn hẹn mỹ nhân du thuyền, đừng khiến gia phải chậm trễ!”
“Ta hôm nay vừa vặn không bận, không biết liệu có thể có vinh hạnh cùng vương thiếu đồng hành?”
Tô quản sự nhìn bộ dạng nịnh nọt của Tô Trạch Khải, không ngờ hắn còn có một mặt như vậy.
Cũng thật là giống lão gia.
“Buổi hẹn của ta và mĩ nhân, ngươi đi làm cái gì? Cùng ta thưởng nữ nhân sao?”
Vương Thừa Huy ngồi thẳng lên, âm thanh của hắn cũng không lớn, lười biếng, tùy ý tự nhiên, nhưng chính là làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, không dám đắc tội.
Đây là khí thế mà những người muốn dựa vào người khác mà trèo lên như hắn ta kiêng kị nhất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT