Tô Khắc Minh há to miệng. Tô Lương Thiển phát hiện sự kiêng kị nơi đáy mắt ông ta, không muốn nghe ông ta nói nhảm, đánh đòn phủ đầu, mở miệng nói trước: “Tàn nhẫn ư? Lần trước do ma ma bên người tỷ tỷ làm việc không chu đáo, mới để súc sinh này hại người, suýt chút nữa cắn tổ mẫu và Lục di nương, hại đệ đệ trong bụng Lục di nương. Ta làm thế này, mọi người đều có thể yên tâm.”
Tô Lương Thiển chỉ con rắn bị cắt thành vài phần, khẳng định không thể chết rồi sống lại.
“Ngươi trực tiếp giết là được rồi, một nữ hài tử, còn thể thống gì!”
Tô Lương Thiển làm như không nghe được Tô Khắc Minh quát lớn, nắm lấy tay Tô lão phu nhân: “Tổ mẫu, buổi tối người có thể ngủ ngon rồi. Sau này con rắn đó không thể bò ra hại người nữa.”
Tô lão phu nhân cũng hơi bị dọa, vốn còn nghĩ nói Tô Lương Thiển vài câu. Nghe một câu giải thích này của Tô Lương Thiển, bà ta lập tức cảm thấy Tô Lương Thiển làm rất đúng.
So với bị rắn cắn mất mạng, đương nhiên giết rắn sẽ an tâm hơn.
“Thiển Nhi nói có lý. Nàng làm vậy cũng là vì diệt trừ hậu hoạn, phòng ngừa sau này lại có người dùng con rắn đó hại người. Lần này nàng cũng bị con rắn đó cắn bị thương, gặp khốn khó lớn vậy, muốn xả giận cũng không có gì đáng trách.”
Tô lão phu nhân nhìn Tô Khắc Minh nói, vừa nói vừa lần Phật châu trong tay. Bà ta cảm thấy vừa nãy lệ khí trên người Tô Lương Thiển quá nặng.
Mọi người vẫn còn sợ hãi trong lòng, không dám ở lâu, nhao nhao tản đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT