Lúc trước bỏ rơi người ta, bây giờ người ta có chồng có con rồi, còn giả vờ tình sâu nghĩa trọng, còn gọi vợ mình là hổ cái, thật chướng tai gai mắt, cực kỳ buồn nôn.
Tô Lương Thiển nghe nói, Hộ bộ Thượng thư rất tôn trọng phu nhân, hai phòng thiếp thất đều do Chu phu nhân tuyển chọn, phu thê xem như cũng có tình có ý, khuyên người ta tiếp tục làm Hộ bộ Thượng thư phu nhân thì không khuyên, lại dụ dỗ người ta cùng hắn bỏ trốn chịu khổ, còn mở miệng ra là nói yêu thương, đúng là tên bệnh hoạn.
Nhớ người cái thá gì chứ, có mà nhớ ngân lượng thì đúng hơn.
Tô Lương Thiển trong lòng nghĩ như vậy, lại nghe Chu phu nhân nói: “Nhớ ta sao? Hay là nhớ tới trang sức và ngân lượng của ta, mặc kệ ngươi lúc ấy vì điều gì, thì sự thật chính là ngươi đã vứt bỏ ta, tại sao lúc trước ngươi không đi tìm ta, hiện tại ta sống vô cùng tốt, phu quân yêu thương, con cái hiếu thuận, ngươi muốn ta bỏ trốn? Ngươi nên từ bỏ cái ý định ấy đi, ban đầu là do ta trẻ người non dạ, kiếp này, ta chỉ ngu ngốc một lần như thế là đủ rồi, ngươi nếu còn vương chút tình cũ, cho dù có chút áy náy tội lỗi với ta thì bây giờ hãy đi đi, buông tha cho ta, sau này đừng bao giờ đến tìm ta nữa!”
Chu phu nhân này vẫn còn sáng suốt.
“Sống tốt? Thượng thư đại nhân nhà nàng mắc bệnh lạ, không chừng ngày nào đó sẽ về chầu trời sớm thôi, hắn ta hiện tại chỉ là bồ tát bằng đất sét qua sông, bản thân hắn còn khó giữ được đừng nói là bảo hộ cho nàng, nàng nên thu dọn nữ trang châu báu cùng ta rời khỏi đây càng sớm càng tốt, nếu không sẽ bị hắn ta liên luỵ đến chết cũng không biết.”
“Ý ngươi là gì?”
“Chuyện triều đình, có nói thì nữ nhân như nàng cũng không hiểu được đâu!”
Chu phu nhân chỉ tay vào mặt hắn ta, cả giận run lên, “Nếu không phải vì ngươi, lão gia cũng sẽ không mắc phải bệnh này!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT