Quý Vô Tiễn nhìn Chu Tọa Vân như vậy, không nói nên lời, “Ngươi là một đại nam nhân, lại thích khóc lóc hơn cả tiểu cô nương? Khóc lóc thì có ích gì? Có thể giải quyết được vấn đề sao?”
Chu Tọa Vân trừng mắt nhìn Quý Vô Tiễn, “Người nằm trên mặt đất này chính là phụ thân ta, không phải phụ thân của ngươi, ngươi làm sao có thể hiểu được tâm trạng của ta?”
“Lần này tình hình không giống bình thường, Chu đại nhân tâm trạng bất ổn rối loạn, đương nhiên là sẽ không sớm khoẻ lại được.”
“Thật sao?”
Lời giải thích của Tô Lương Thiển khiến Chu Tọa Vân an tâm hơn, nhưng trong lòng vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, vừa mở miệng định hỏi Tô Lương Thiển xem Chu An có thể chữa khỏi hay không thì Tật Phong mất tích nãy giờ đã mang theo tên nam nhân kia quay lại.
“Công tử, hắn ta muốn trốn.”
Tật Phong đang giữ chặt kẻ đứng trước mặt Chu đại nhân nói muốn bỏ trốn cùng Chu phu nhân.
Thấy tình hình không ổn, hắn ta vốn dĩ muốn nhảy ra khỏi cửa sổ, trèo tường tẩu thoát, nhưng lại bị Tật Phong bắt được.
“Tật Phong làm tốt lắm. Từ giờ trở đi, ngươi trông chừng hắn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play