Hà Vinh nóng nảy từ trên mặt đất đứng dậy, chỉ vào Chu phu nhân, “An Thính Dung, đừng có mà không biết tốt xấu, nếu không có ta, ngươi có thể gả cho Chu An, trở thành Thượng thư phu nhân. được hưởng vinh hoa phú quý sao? Ta chỉ tìm ngươi lấy một ít ngân lượng, chút bạc này đối với các ngươi mà nói, chỉ là nhỏ nhặt không đáng kể, nào có ảnh hưởng đến việc gì?”
Hà Vinh càng nói càng tỏ ra chính đáng hợp tình hợp lý, hoàn toàn không cảm thấy mình sai chút nào.
“Còn nữa Chu đại nhân, nhà ngươi lúc đó nghèo như thế nào? Nếu không phải Thính Dung, ai nguyện ý gả cho ngươi? Chính ngươi cũng nói ngươi có được ngày hôm nay là nhờ Thính Dung, đây đều là công lao của ta! Không có ta, các ngươi làm gì được như ngày hôm nay, là ta đã giúp các người đạt được thành tựu như vậy, đáng lý các ngươi nên cảm ơn ta, các người như thế này chính là vong ân phụ nghĩa!”
Đến nước này vẫn còn già mồm tranh luận phải trái, Chu An và phu nhân có chút tức giận.
Loại ham mê cờ bạc không biết xấu hổ.
Tô Lương Thiển có thể đoán ra, hẳn là vì Hà Vinh đánh bạc mất hết của cải tài sản trong nhà, hắn ta vì để có tiền đánh bạc tiếp, nghe người ta sai khiến, mà hết lần này đến lần khác tìm đến làm phiền Chu phu nhân.
Tô Lương Thiển đã từng gặp nhiều người không biết xấu hổ, còn không biết xấu hổ hơn cả tên này nàng cũng từng gặp qua, nên vẫn rất bình tĩnh.
Tô Lương Thiển mặc kệ Hà Vinh nói cái gì khó nghe, không có tức giận, phu thê Chu thị muốn nói, nhưng lại không có cơ hội mở miệng, đều bị giọng nói của Hà Vinh lấn át.
Đến khi Hà Vinh nói xong, Tô Lương Thiển mới nhướng mày cười hỏi: “Nói xong chưa?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT