Thấy Tô Lương Thiển nhìn mình chằm chằm, Hà Vinh cảm thấy chỉ có thể trả lời có, hắn không biết họ của tên kia, nhưng khi Tô Lương Thiển nói câu này hắn gật đầu lia lịa, sốt sắng nói: “Đúng đúng, hắn họ Tiêu.”
Lần này Tiêu Trấn Hải đi dẹp loạn, dẫn theo Tiêu gia nhị công tử, trong khi đại công tử Tiêu Hữu Vọng thì ở lại kinh thành.
Vừa hay trên mặt Tiêu Hữu Vọng có vết bớt đen.
Tô Lương Thiển không biết Hà Vinh đã nhìn thấy vết bớt đen như thế nào, nàng cũng không chắc người đó có phải là Tiêu Hữu Vọng hay không.
Về phía hoàng đế, cũng không cần bằng chứng. Chỉ cần gieo mầm nghi ngờ, Tiêu gia sẽ bị coi là tham gia vào cuộc chiến tranh giành ngôi vị.
“Nếu bây giờ hắn đứng trước mặt ngươi, ngươi có thể nhận ra không?”
Hà Vinh muốn gật đầu, nhưng nhìn thấy ánh mắt Tô Lương Thiển lại nhanh chóng chuyển thành lắc đầu.
Thực tế là, ngay cả khi người đó thực sự đứng trước mặt, thì hắn cũng không nhìn ra.
Ngay cả vết bớt kia hắn cũng chỉ nhìn lướt qua.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT