Tiêu phu nhân vừa thấy câu quậy đến trước mặt Hoàng đế thì mềm nhũn ra, cho dù bà ta đau lòng Tiêu Ý Trân, che chở nữ nhi thì cũng biết sự việc ngày hôm nay là Tiêu Ý Trân quá mức, làm không đúng.
Tiêu phu nhân làm theo ý Tiêu Trấn Hải, kêu người thả Giáng Hương ra.
Bà ta đứng lên, nhìn về phía Tiêu Tử Tuyển, thần sắc nghiêm khắc trách móc: “Con bị làm sao vậy? Ban nãy đứng bên cạnh muội muội con, sao cũng không trông chừng con bé một chút!”
Nếu hắn ta trông chứng Tiêu Ý Trân một chút, làm nàng ta nói ít đi mấy câu thì cục diện cũng không đến mức này.
Sắc mặt Tiêu Tử Tuyển khó coi, lòng không tập trung, dường như là có tâm sự gì.
Tiêu gia mới vừa xảy ra biến cố lớn như vậy, chỉ nghĩ là hắn ta lo lắng cho Tiêu gia, cũng không nghĩ nhiều.
“Tính nết của con gái bà, trong lòng bà còn không rõ ràng chắc? Có thể ngăn được nó à? Bà không dạy dỗ nó, không ngẫm lại cho tốt, lại còn trách cứ Tử Tuyển, hắn còn bịt miệng con bé lại. Lần đầu tiên gặp mặt, người ta cũng biết cách ra tay với nó, chứng tỏ điều gì, chứng tỏ nó không có đầu óc, liếc mắt một cái là có thể nhận ra, mặt già của ta hôm nay bị hai người vứt đi hết rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT