Trong đầu Thẩm Kỳ Thiện bỗng lóe lên suy nghĩ như vậy, nàng ấy nghiêng đầu lại, nhìn Tô Lương Thiển đang nằm trên giường.
Nghĩ đến nàng bình thường luôn thấu hiểu người khác, ngoan ngoãn hiền thục trước mặt các trưởng bối, thế mà lại quả quyết cường thế trước mặt người ngoài, cơ trí ung dung như vậy.
Nữ tử như vậy, nếu mình là nam nhân, chắc chắn cũng sẽ thích, say mê không thuốc nào chữa được.
Thẩm Kỳ Thiện tối hôm qua lúc trở về phủ đã rất trễ, lại bị Thẩm ngũ phu nhân quấn lấy hỏi này hỏi nọ, buổi sáng cũng rất sớm bị bà ấy gọi dậy. Vừa rồi ăn no, nhiệt độ trong phòng cũng vừa vặn, nàng ấy hơi mơ màng muốn ngủ, tựa ở cuối giường, vốn chỉ muốn nhắm mắt dưỡng thần, không biết khi nào đã nhanh chóng ngủ say.
“Nước.”
“Nước.”
Tô Lương Thiển trong giấc mộng cảm thấy khô miệng khô lưỡi, thanh âm của nàng nhẹ vô cùng, Tạ Vân Dịch không nghe được giọng nàng đang gọi, chỉ thấy miệng nàng đang cử động, đứng dậy xít lại gần, mới nghe được lời nàng nói là nước, hắn bưng nước đã chuẩn bị trước đó lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play