Nàng cảm nhận được, có một người luôn chăm chú quan sát nàng, ánh mắt tràn ngập dịu dàng trìu mến, là ánh mắt khiến người ta cảm thấy được yêu thương, bàn tay ấm áp từng chút nhẹ nhàng đặt xuống, xoa bóp trán của nàng.
Tô Lương Thiển cảm thấy rất đỗi quen thuộc.
Nàng nhớ khi còn nhỏ, mỗi khi cơ thể không thoải mái, ngoại tổ phụ đều ôm nàng vào lòng, để nàng gối đầu lên đùi, mỗi khi nàng bị đau đầu, tay của ông cũng làm như vậy, vuốt từ trán ra phía sau đầu, nhẹ nhàng ấn xuống đỉnh đầu, cảm giác cực kỳ thoải mái.
Sau này, đến lượt Thẩm đại ca.
Nàng ở biên giới gần nghìn ngày đêm, ốm đau bệnh tật, hắn từ nhỏ đã học theo ngoại tổ phụ chăm sóc, vỗ về cho nàng.
Tô Lương Thiển rất nhớ khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc bên bọn họ, bây giờ nghĩ lại, bọn họ đã chết cả rồi.
Thẩm đại ca chết thảm trước sự chứng kiến của nàng, để chứng minh sự trong sạch của bọn họ, vì để Dạ Phó Minh buông tha cho nàng, hắn đã tự tay móc trái tim mình, còn có ngoại tổ phụ và cữu cữu, Thẩm gia quân đã đồng hành với bọn họ trên chiến trường, cũng đều đã chết cả rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT