"Để bọn họ vào đi."
Nhị di nương chạy vào, xông thẳng vào Tô Lương Thiển, quỳ xuống dưới chân nàng.
"Tiểu thư, cầu xin người, cứu lấy người nhà của ta!"
Trên mặt nhị di nương toàn là nước mắt, hai con mắt sưng lên giống như hai quả hạch đào, khẩn thiết vô cùng.
Có lẽ trước khi đến Lưu Thiển Uyển cầu xin Tô Lương Thiển, bà ta đã khóc lóc cầu xin người khác, nhưng không đạt được kết quả như bà ta mong muốn, cộng thêm tình hình Diêu gia khẩn cấp.
Tô Như Cẩm đi theo sau nhị di nương bước vào phòng, nàng ta nhìn thấy Tô Lương Thiển đang ngồi ngay ngắn ở chính giữa, đoan trang nhàn nhã, có sự uy nghi khiến người khác khuất phục, lông mày Tô Lương Thiển hơi nhướng lên, khiến Tô Như Cẩm và nhị di nương giống như con kiến bị nhìn từ trên xuống.
Tô Như Cẩm cũng có chí khí, nàng ta không cam lòng cúi đầu trước, phục tùng Tô Lương Thiển, nàng ta mím chặt môi, kìm nén sự cam lòng của mình, đi đến trước mặt nhị di nương, nhưng lại bị nhị di nương kéo xuống quỳ trước mặt Tô Lương Thiển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play