Sườn núi nhỏ như vậy, Chiếu Dạ Ngọc Sư Tử như giẫm trên đất bằng, hoàn toàn chẳng chút tốn sức.
Tô Lương Thiển mới vừa lên sườn núi, từ rất xa đã nhìn thấy vài người đứng ở cửa, cách một khoảng, thấy không rõ mặt, nhưng theo hình dáng vài người, nàng đã phân biệt được rõ thân phận của bọn họ.
Ngoài Tiêu Hữu Vọng, còn có Dạ Phó Minh cùng Ngũ hoàng tử.
Tô Lương Thiển cau chặt mày, trong lòng có sự độc ác trào lên, nàng không muốn nhìn thấy Dạ Phó Minh.
Mấy người Tiêu Hữu Vọng nghe thấy tiếng ngựa, đi ra khỏi cửa lớn, sau đó thì nhìn thấy hình bóng Tô Lương Thiển trên đỉnh núi, đang cưỡi ngựa, về phía bọn họ, phi như tên bắn.
Nàng mặc đồ trắng cả người, dáng người thẳng tắp, con ngựa được cưỡi ở dưới có bộ lông tuyết trắng giống như có thể chiếu sáng khắp màn đêm, gần như tỏa sáng dưới ánh mặt trời.
Tô Lương Thiển tay ghìm dây cương, giục ngựa phi nhanh, tóc mai màu đen xõa nhẹ tung bay, áo trắng nhẹ nhàng, giống như một bức tranh, bức tranh có mỹ nhân cưỡi ngựa, nhìn mà chợt rung động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play