Tiêu Hữu Vọng và quản gia phía sau hắn ta đều kinh hãi, Dạ Phó Minh thấy dáng vẻ giật mình của bọn hắn, không khỏi nhìn kĩ Tô Lương Thiển một chút.
“Không kể lương cho hạ nhân chăm ngựa tháng trước, vào khoảng hai ngàn lượng, trường đua có gần bốn trăm người, từ trên xuống dưới, tổng cộng cần sáu trăm lượng, nói cách khác, hai tháng này, lỗ gần ba ngàn lượng.”
Tiêu Hữu Vọng ngây người, quản sự đứng phía sau hắn ta không khỏi buột miệng hỏi: “Thời gian ngắn như vậy, sao ngài có thể tính ra được?”
Không có bàn tính, ông ta vừa rồi chỉ mới thấy miệng Tô Lương Thiển mấp máy không ngừng, sau đó nhìn qua một vài con số, ông ta thật sự tò mò, nàng làm thế nào để cho ra kết luận này.
Trước đó bị lỗ, còn có thể đoán được, dù sao những ngày cuối năm rất lạnh, những người đến đây cưỡi ngựa đều là quý nhân, đương nhiên sẽ không chọn một trò giải trí chịu tội như vậy, nhưng con số cụ thể gần như chính xác đến thế, thì cũng khó có thể đoán được.
“Đúng à? Thế mà đúng à! Tô muội muội, ngươi thật lợi hại, mỗi lần Vương phi nhà ta kiểm tra sổ sách, cũng phải mất mấy ngày mấy đêm, hoặc là phải có người hỗ trợ.”
Ngũ hoàng tử rất vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play