Chút tiền kiếm được từ trại nuôi ngựa của Tiêu gia, Quý Vô Tiễn chướng mắt, hắn cũng biết thứ mà Tô Lương Thiển nhắm trúng chưa chắc là giá trị kinh tế của nó, có lẽ phạm vi sử dụng của nàng còn lớn hơn nữa.
“Đến lúc đó mong Quý tiểu công gia giúp đỡ nhiều hơn.”
Quý Vô Tiễn vỗ ngực, “Đương nhiên rồi! Có ta ở đây, chắc chắn sẽ cho ngươi tài nguyên cuồn cuộn!”
Quý Vô Tiễn thấy Tô Lương Thiển mỉm cười, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi: “Thất hoàng tử đến đấy chỉ đơn giản là làm chứng thôi sao? Hắn ta không làm khó dễ ngươi chứ?”
“Có làm khó.”
Tô Lương Thiển tự rót nước cho mình, nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi.
Nụ cười trên mặt Quý Vô Tiễn biến mất, Tô Lương Thiển thong dong nhấp một ngụm trà, mở miệng nói: “Tiêu Hữu Vọng chuẩn bị rượu và thức ăn chiêu đãi, ta muốn tốc chiến tốc thắng, cũng không thích bàn chuyện trên mâm cơm, nên đã từ chối, Thất hoàng tử khước từ lời từ chối của ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT