Bóng lưng Tô Lương Thiển vừa biến mất khỏi tầm mắt ông ta, thì sức lực chống đỡ cả người ông ta giống như hoàn toàn cạn kiệt, ông ta ngồi tê liệt trên ghế, ánh mắt hoang mang thất vọng, vẻ mặt đau khổ hối hận.
Viễn Tuệ nhịn được, nhưng Quý Vô Tiễn thì không kiềm chế được lòng hiếu kỳ của mình, vừa ra khỏi cửa đã hỏi Tô Lương Thiển: “Những chuyện này, ngươi nghe ngóng từ đâu vậy? Làm sao ngươi biết đó?”
Bí mật sâu xa như vậy, hắn hoàn toàn không đào ra được.
Tô Lương Thiển ngẩng đầu nhìn ánh sáng đã trở nên hơi chói mắt, đôi môi mím lại, vẽ lên một nụ cười mỉm thê lương sâu lắng.
Làm sao mà đào lên được? Đây hiển nhiên là công lao của Dạ Phó Minh.
Thỏ chết chó săn bị nấu chín*, đại khái là làm việc cho Dạ Phó Minh, đều chạy không thoát vận mệnh này.
*Ý chỉ chẳng những quên ơn mà còn phản bội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT