Tô Khắc Minh đi đến trước mặt Viễn Tuệ, chỉ vào lục di nương đang đứng cạnh ngũ di nương. “Đây là lục di nương của ta, cái thai trong bụng cũng được ba tháng.”
Các đại phu đến khám trước đó đều nói là nhi tử, Tô Khắc Minh vốn tưởng Viễn Tuệ cũng nói như vậy, sau đó lại nói vài câu tương lai sẽ mang đến đại phú đại quý vượng ông ta, nhưng không, Viễn Tuệ chỉ nhàn nhạt liếc lục di nương một cái, sau đó nhìn đến Tô Khắc Minh, khẽ gật đầu, “Người đã đến đông đủ, vậy bắt đầu thôi.”
Viễn Tuệ chắp tay trước ngực, nhưng lại nhìn về phía Tô Lương Thiển.
Dạ Phó Minh trông thấy, nhưng có tận mấy người vây quanh Tô Lương Thiển, đặc biệt Tô lão phu nhân cũng đang ở cạnh nàng, hắn ta cũng không nghĩ nhiều.
Viễn Tuệ lấy ra một chiếc đồng hồ cát từ gói đồ đặt bên cạnh hương án, lật ngược nó lại, sau đó lấy ra một cái bát vàng to hơn lòng bàn tay một chút.
Bên trên có khắc kinh văn, còn có hình ảnh các vị La hán đang ngồi, nằm nghiêng hoặc đứng, rất nhỏ, nhưng sống động như thật, chỉ có thể nhìn thấy ánh mặt trời, vô cùng tinh xảo, như một Thánh vật của Phật giáo, cũng được ông ta để lên bàn.
Tiếp theo tiểu sa di thắp hai cây nến lớn cắm trên giá nến, đặt bên trái phải của Viễn Tuệ mỗi bên một cây, sau đó đặt ở giữa một hương đỉnh có họa tiết hoa sen đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT