Tô Lương Thiển nghĩ như vậy nên không khỏi cười khẽ ra tiếng, mà những người còn đang tranh luận nghe thấy tiếng nàng cười thì đồng loạt nhìn sang Tô Lương Thiển, khuôn mặt Quế ma ma tràn đầy sự lo lắng, mà Đỗ ma ma và Liên ma ma thì lại vô cùng kinh ngạc, sau đó cảm thấy chắc chắc là Tô Lương Thiển đang bị kích thích.
Tô Lương Thiển cười nhẹ, ngồi dậy, Phục Linh ở bên cạnh thấy vậy vội vàng bước về phía trước để hầu hạ giúp nàng ngồi thoải mái hơn một chút, Tô Lương Thiển khẽ rũ mi xuống, thuận theo nói: “Nếu như mối hôn sự này khiến phụ thân và toàn bộ phủ Thị lang khó xử, thì ta từ hôn là được.”
Kiếp trước thái tử không những không lên được ngôi báu mà còn không được chết tử tế, mà thái tử phi và cả tộc thái tử phi cũng bị hắn ta làm liên lụy, hết bị chém đến lưu đày, chẳng có một ai có kết cục tốt cả.
Tất cả mọi người có mặt trong phòng đều không biết được những chuyện này, toàn bộ đều ngây ngốc, không dám tin nhìn về phía Tô Lương Thiển, Đỗ ma ma mở miệng hói: “Sao người lại nói vậy? Người có biết thái tử phi có nghĩa là gì không? Tương lai sẽ trở thành hoàng hậu, chính là nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ!”
Nếu như Tô Lương Thiển là đồ quê mùa không rõ ý nghĩa của vị trí thái tử phi thì thôi, nhưng mà trước đó Liên ma ma đã có lòng giải thích nói rõ một hồi rồi, phu nhân với tiểu thư đều vì cửa hôn sự này mà hâm mộ ghen tị với Tô Lương Thiển chết đi được.
Mấy năm nay, phu nhân vì có thể khiến mối hôn sự này đổi thành cho tiểu thư Tô Khuynh Mi mà không biết đã phí hết bao nhiêu sức lực, nhưng dòng dõi Tô gia quá thấp, cuối cùng vẫn không thành công, bà ta chỉ có thể bỏ cuộc làm điều khác, khiến Tô Lương Thiển cũng không được làm thái tử phi, như thế thì tiểu thư Khuynh Mi cũng sẽ có thể có cơ hội.
Vì sao Liên ma ma phải giải thích nhiều như thế làm gì, đây cũng là ý của phu nhân, để kích thích sự bất mãn của Tô Lương Thiển, tốt nhất là quậy một trận thật lớn, nếu lão gia và lão phu nhân biết được sẽ càng cảm thấy nàng không hiểu đạo lý, khiến nàng hoàn toàn trở thành đứa con bị bỏ rơi.
“Ta đồng ý từ hôn, ma ma hình như không được vui lắm thì phải.”
Tô Lương Thiển để lộ ra sự nghi ngờ, Đỗ ma ma bị sự chế giễu trong mắt nàng làm cho kinh ngạc, chột dạ nói không nên lời, Liên ma ma ở bên cạnh thì nuốt nước bọt: “Sắp cuối năm, lão phu nhân và lão gia đang nóng lòng mong mỏi tiểu thư, phu nhân hết lần này tới lần khác cũng dặn dò nhất định phải đón tiểu thư về trước tết, cả nhà cùng nhau đoàn viên đón năm mới, tiểu thư quay về sớm một chút thì có thể tự mình lựa chọn những trang sức xinh đẹp, phu nhân còn nói sẽ đặt làm y phục mới cho tiểu thư, thợ may cũng đã tìm xong rồi, là những tú nương tốt nhất ở kinh thành.”
“Cơ thể của ta còn chưa khỏe...”
Tô Lương Thiển còn chưa nói xong thì đã cúi người xuống ho, Quế ma ma không vui nhìn Liên ma ma với Đỗ ma ma, lạnh mặt nói: “Từ Vân Châu tới kinh thành, đường xá xa xôi lại gập ghềnh, tiểu thư như thế này thì làm sao lên đường được?”
Đỗ ma ma nhớ tới lời dặn dò của Tiêu Yến, không vừa lòng nói: “Lẽ nào muốn để cho lão gia và lão phu nhân chờ à?”
“Nếu theo sự sắp xếp của các ngươi, trên đường đi tiểu thư có chuyện gì thì các ngươi ai sẽ chịu trách nhiệm? Các ngươi có thể gánh vác nổi trách nhiệm này không?” Quế ma ma không nhịn được nữa, giọng nói cũng nặng nề hơn, mạnh mẽ hỏi.
Đỗ ma ma bị chặn họng không nói ra lời, Liên ma ma cũng không dám tiếp lời.
Mặc dù bọn họ đều cực kì hy vọng Tô Lương Thiển sẽ xảy ra chuyện, nhưng nếu nàng thật sự có chuyện, thì dù bọn họ có mười cái mạng cũng không đền nổi, còn bị liên lụy tới người nhà nữa.
Liên ma ma chần chừ một lúc rồi nói: “Thế thì tiểu thư hẹn thời gian cụ thể, lão nô cũng dễ bề cho người mang thư về cho lão phu nhân hơn.”
Tô Lương Thiển dựa lưng vào cửa sổ, nhắm mắt lại nói: “Mấy ngày nay ta cần phải nghỉ dưỡng cho tốt đã, mấy ngày sau nói lại đi, ta sẽ về phủ Thị lang trước tết.”
Từ nay tới tết còn hơn bốn mươi ngày nữa, từ Vân Châu tới kinh thành nếu ngồi xe ngựa thì chỉ cần khoảng năm ngày là tới nơi, nhiều nhất là bảy ngày mà thôi, nàng vẫn còn rất nhiều thời gian.
Ông trời có mắt, không những cho nàng sống lại một kiếp này, mà còn cho nàng trở về trước khi tất cả bi kịch của cuộc đời nàng xảy ra, lại còn là lúc tốt đẹp nhất, nàng nhất định sẽ xoay chuyển vận mệnh của mình, bảo vệ những người thân yêu, sẽ không phải hối tiếc nữa.
Về phần những lang sói rắn rết kia thì đương nhiên phải khiến bọn chúng nợ máu phải trả bằng máu, đưa bọn chúng xuống gặp Diêm vương!