Dưới ánh nắng, đôi mắt nàng trong veo, khuôn mặt xinh đẹp đáng lẽ phải dịu dàng của nàng lại mang theo vẻ lạnh lùng khó nói nên lời.
“Ăn của ta, ở của ta, chẳng những không cảm kích, còn quay đầu cắn ngược lại ta, ngươi là đồ sói mắt trắng cho ăn không nhận ơn, súc vật ta nuôi còn trung thành hơn ngươi, mấy năm nay, ta thật sự nuôi ngươi uổng phí!”
Khi Tô Khắc Minh nói lời này thì ông ta giơ bàn tay còn lại không bị Tô Trạch Khải nắm chặt, định đánh hắn ta tiếp, Tiêu Yến hét lên một tiếng lão gia, lần này Tô Khắc Minh vẫn không thể đạt được ý muốn, cánh tay vẫn bị Tô Trạch Khải bắt lấy.
Hắn ta bắt chéo hai tay Tô Khắc Minh lại, mắt đỏ lên, trên mặt nở nụ cười tà ác, hắn ta kéo Tô Khắc Minh đến trước mặt mình, cánh tay dùng sức ấn xuống. Tô Khắc Minh nghe thấy tiếng xương cốt mình kêu “răng rắc”, giống như đã gãy, ông ta hét to lên một tiếng, bị Tô Trạch Khải dùng sức đẩy về phía sau, ngã trên mặt đất.
Tiêu Yến sợ ngây người, bà ta tuyệt vọng giống như bị cây mây mọc dài quấn chặt tim bà ta rồi leo lên bóp ngẹt yếu hầu, khiến bà ta không thể thở được.
Nếu trước đó Tô Khắc Minh đánh Tô Trạch Khải, Tô Trạch Khải bắt lấy tay ông ta, còn có thể tìm cớ được, thế nhưng Tô Trạch ra tay vớiTô Khắc Minh, đó chính là đại bất hiếu, hơn nữa còn trước nhiều con mắt đang quan sát như vậy.
Không nói đến người bên ngoài sẽ nghị luận như thế nào, Tô Khắc Minh tại đây đã thất vọng về Tô Trạch Khải vô cùng, làm sao mà hắn ta còn có thể sống yên ở Tô phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT