Quý Vô Tiễn thấy hắn ta vậy mà lại giúp Dạ Phó Minh nói chuyện, lười không thèm để ý tới hắn ta.
Tô Lương Thiển đã có thu hoạch mà mình muốn, cũng không muốn nói tiếp cùng Dạ Phó Minh, ra lệnh: “Cho người nâng nàng ta trở về, đừng để ở chỗ ta nữa, tránh cho sân bẩn thêm.”
“Đại tiểu thư.”
Nhị di nương thống khổ, nhìn về phía Tô Lương Thiển, trong mắt tràn đầy cầu xin.
Viện của Tô Như Cẩm cách Lưu Thiển Uyển không gần, Tô Như Cẩm bây giờ lại thành ra vậy, thật sự không thích hợp dịch chuyển, bà ta muốn để Tô Như Cẩm ở nhờ chỗ của Tô Lương Thiển mấy ngày, chờ nữ nhi của mình tỉnh lại thì mới chuyển đi nơi khác.
Bà ta biết Tô Lương Thiển tất nhiên là không tình nguyện, nhưng chuyện này đối với nàng mà nói cũng không phải là không có chỗ tốt, ít nhất Tô Lương Thiển có thể nhận được cái danh khoan dung độ lượng.
“Đối với một kẻ năm lần bảy lượt muốn đẩy ta vào chỗ chết, nếu ta khoan hồng cho nàng ta thì chẳng phải là để cho càng nhiều người càn rỡ ức hiếp ta sao? Hiền danh này, ta không cần, bảo đại phu đi vào chẩn trị cho Giáng Hương trước, còn Tam tiểu thư thì nâng về sân đi.” Tô Lương Thiển nhìn mấy bà tử trong viện rồi dặn dò.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play