Ông tin rằng, với tâm trí và thủ đoạn của nàng, nhất định có thể thực hiện được lời hứa của nàng, cho ông ta vị thế to lớn hơn, mà kết cục của việc phản bội trở thành kẻ thù của nàng, cũng tuyệt đối sẽ không có kết quả tốt.
“A di đà Phật.”
Viễn Tuệ ngân dài tiếng, rũ mắt, thái độ thành kính thuần phục.
Ông ta đi đến chính giữa, tiểu sa di đi cùng bước theo, bỏ hộp gỗ có chứa sinh thần bát tự của Tô lão phu nhân Tô Khắc Minh xuống đất, cách Viễn Tuệ hai bước chân.
Viễn Tuệ tay trái vẫn là bát trấn hồn, tay phải cầm chuông trấn hồn, năm ngón tay ông ta chụp bát trấn hồn, nhắm mặt bên vàng sáng loáng như gương vào hộp gỗ, tay phải lắc chuông trấn hồn, miệng ông ta lẩm bẩm, một lát sau, hộp gỗ lục soát được từ trong viện của Tô Như Cẩm đột nhiên bốc cháy, búp bê rơm bên trong, rất nhanh đã bị đốt thành tro, tiếp đó là hộp gỗ chứa sinh thần bát tự của Tô Khắc Minh và ngọc bội cũng bốc cháy.
Ngọn lửa kia, cháy rất lớn, kéo dài không tắt, khói đen bốc lên trong không khí.
Trương Hữu Hỉ thấy đám khói đó, hít mạnh vào mũi, một mùi khác thường rất rất nhạt bị mùi máu che lấp chui vào mũi hắn ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT