Lúc trước, Tô lão phu nhân nghe lời của Tô Khuynh Mi nói cũng không cảm thấy có chuyện gì. Khi Tô Lương Thiển nói ra thì Tô lão phu nhân lại đột nhiên cảm thấy lời nói của Tô Khuynh Mi như tự nguyền rủa mình sẽ không khỏe lại vậy.
Lúc này, Tô lão phu nhân lập tức trầm mặt, gọi về phía Tô Khuynh Mi, Tô Lương Thiển nhìn Tô Khuynh Mi nói: “Mấy ngày nay đại muội muội cũng không phải đến nữa, tránh để cho tổ mẫu nghe thấy giọng nói của muội lại cảm thấy phiền lòng. Tổ mẫu, ý của người là vậy phải không ạ?”
Tô lão phu nhân bảo Tô Khuynh Mi đừng đến nữa, nhưng cũng không quá trớn thẳng thắn như Tô Lương Thiển nói. Song ý thì lại không khác bao lâu, Tô lão phu nhân khẽ gật đầu.
Trong lòng Tô Khuynh Mi không thể chịu đựng nổi, nhưng trên mặt lại không lộ ra một tia không hài lòng nào: “Nếu tổ mẫu đã ghét bỏ con, vậy thì con sẽ không đến làm người bực bội nữa. Tổ mẫu tự chăm sóc tốt mình ạ, không nên ăn đồ gì không nên ăn, chớ ăn vào lại hỏng người ạ.”
Vẻ mặt của Tô Khuynh Mi chân thành, tràn đầy quan tâm, như thể nàng ta chính là đứa cháu gái quan tâm đến tổ mẫu của mình vậy.
Tô Lương Thiển không khỏi ngẩng đầu lên nhìn nàng ta, Tô Khuynh Mi thấy Tô Lương Thiển đang nhìn mình, cũng mỉm cười thân thiện.
Tô Lương Thiển hơi cong môi lên, qua mấy ngày không gặp, kỹ năng của Tô Khuynh Mi đã tiến bộ không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play