Ngũ di nương vốn đứng ở phía sau, Tô Lương Thiển vỗ lưng cho Tô lão phu nhân, quét một ánh mắt sáng, Ngũ di nương tiến lên, cùng Tô Lương Thiển vỗ lưng cho Tô lão phu nhân.
Ngũ di nương chịu đựng nín thở, mắt nhìn mặt mày Tô Lương Thiển bất động, không có nửa điểm ghét bỏ chán ghét.
Nàng ta đối với Tô Lương Thiển, đã không còn là kính nể nữa rồi, mà là cúng bái.
Tô Lương Thiển thấy Tô lão phu nhân nôn cũng gần hết rồi, dặn dò nói: “Đem nước tới cho tổ mẫu súc miệng!”
Tô lão phu nhân súc miệng, lau miệng, được vịn ngồi dậy.
Bà nhìn những thứ dơ bẩn kia, chỉ cảm thấy trong khoảng thời gian này những thứ vẩn đục chắn yết hầu, đều bị mình phun ra, cả người chẳng những không cảm thấy khó chịu, ngược lại là thoải mái cả người.
Vừa nãy mặc dù bà nằm sấp ói, nhưng vẫn luôn quan sát động tĩnh của đám người trong phòng, đối với Tô Khắc Minh, không khỏi càng thêm thất vọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play