Ông ta lại nghĩ tới bản thân vì tin đám người bên ngoài kia mà chửi bới Viễn Tuệ, không khỏi ngầm hối hận.
Tô Khắc Minh bị Viễn Tuệ gọi đi theo, tuy rằng ông ta thật sự nguyện ý vì Viễn Tuệ cống hiến sức lực, nhưng ông ta càng sợ hãi bị đám người kia làm ngộ thương, ông ta vừa rồi thiếu chút nữa đã bị hủy dung.
Tô lão phu nhân nhìn dáng vẻ tham sống sợ chết của con trai mình, trong lòng bực mình.
Thường ngày vắt óc tìm mưu kế nịnh bợ những người kia có cái gì hữu dụng chứ, cũng mặc kệ ở trước mặt người nào, thời khắc mấu chốt gặp chuyện thì kinh sợ, chẳng trách nhiều năm như vậy mà vẫn chỉ là Hộ bộ Thị lang.
Tô lão phu nhân thật sự cảm thấy, ông ta không từ vị trí Hộ bộ Thị lang này đi xuống dưới cũng đã là kỳ tích rồi.
Tô Khắc Minh theo Viễn Tuệ cùng rời đi, trên đường, ông ta khôi phục sự nhiệt tình như trước với Viễn Tuệ, phải nói, so với sự nhiệt tình nhất của lúc trước thì còn nhiệt tình hơn nữa, sau đó nghĩ đến mình có thể nhờ Viễn Tuệ mà thăng quan tiến chức vùn vụt, thậm chí không chịu khống chế được hỏi ra chuyện ai là người có hi vọng kế thừa ngôi vua nhất.
Viễn Tuệ mắt nhìn sắc trời, nói A di đà phật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT