Đã sắp tới giờ dùng cơm trưa, bình thường giờ này Quý Ngôn Tổ đã về nhà.
Ý cười trên mặt Tô Lương Thiển sâu xa, có chút âm trầm, chậm rãi mở miệng nói: “Hẳn là có việc gì trì hoãn.”
Quý Tường Hóa nhìn thấy mặt mày Tô Lương Thiển mặt mày sâu xa, trong lòng hiểu rõ, nói với Quý phu nhân: “Không đợi Ngôn Tổ nữa, chúng ta ăn trước.”
Mãi cho đến khi mọi người dùng xong cơm trưa, Quý phu nhân chuẩn bị đưa Tô Lương Thiển về viện của mình nói chuyện phiếm thì Quý Ngôn Tổ mới chậm khoan thai đến chậm.
Quý phu nhân thấy ông phong trần mệt mỏi trở về, trên người còn mặc quan phục, đón vào trong nhà, thân thiết hỏi: “Còn chưa dùng cơm trưa phải không?”
Quý Ngôn Tổ nhìn thấy trên bàn còn không ít đồ ăn thừa, nói với Quý phu nhân: “Không cần phải chuẩn bị đồ khác, ta tùy tiện ăn mấy miếng là được.”
Quý Ngôn Tổ đi đến trước bàn, thấy Quý Tường Hóa mắt lạnh trừng mắt nhìn mình, nghi hoặc, ông lại làm sai cái gì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT