“Lấy của dân, dùng cho dân.”
Tô Lương Thiển thấy dáng vẻ mấy người vẫn chưa hiểu lắm, giải thích: “Lượng bạc của ta, các ngươi giúp ta đổi toàn bộ thành lương thực, các dược liệu thường dùng, còn có quần áo, lều trại, tức là những vật dụng có tính thực dụng cao cho bách tính bình thường.”
Quý Vô Tiễn nhìn về phía Tô Lương Thiển, “Tô muội muội, không phải ngươi hoàn toàn không biết đại khái mình được chia bao nhiêu bạc đấy chứ? Ngươi có biết, bạc của ngươi, có thể mua được bao nhiêu những thứ như ngươi nói kia không?”
Quý Tường Hóa, Quý Ngôn Tổ cũng không hiểu, một nữ hài tử như Tô Lương Thiển, mua nhiều những thứ như vậy làm gì?
Tô Lương Thiển ngẫm nghĩ: “Không phải như Quý công gia vừa nói sao? Trên thị trường cần lượng tiền bạc nhất định, dĩ nhiên là đem bạc đóng góp lưu thông trên thị trường lần nữa.”
“Ta biết, nhưng tại sao là lương thực, dược liệu, quần áo, còn có lều trại, mà không phải son bột nước, vàng bạc, ngọc, ngươi muốn đi đánh giặc sao?”
Những thứ Tô Lương Thiển muốn không phải là những thứ chuẩn bị cho đánh giặc sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT