Mặt khác, Tô Như Cẩm đang căng cuống họng đã khàn đi lớn tiếng chửi Tô Lương Thiển, ngôn từ khó nghe, quả thực khiến Tô lão phu nhân nghe không lọt tai.
“Không phải mẫu thân nói tiện nhân Tô Lương Thiển đó hôm nay sẽ đến thăm con sao? Người đâu? Nàng ta đâu? Mẫu thân có phải lừa gạt con không hả? Mẫu thân đi tìm nàng ta đến cho con, bằng không con sẽ chết cho người xem!”
“Không phải mẫu thân nói là hôm nay con tiện nhân Tô Lương Thiển kia sẽ đến gặp con sao? Người đâu? Nàng ta đâu? Không phải là người lại lừa con đấy chứ? Người không tìm nàng ta đến đây cho con thì con sẽ chết cho người xem.”
Với Tô Như Cẩm, Tô lão phu nhân không có bao dung như đối với Tô Trạch Khải, thấy nàng ta không biết tỉnh ngộ lại một chút nào, lại còn oán trách Tô Lương Thiển, không biết tự lượng sức mình mà còn muốn tìm nàng tính sổ để nàng sống không yên, việc này càng khiến bà ấy tức giận hơn nên nổi giận hướng về Tô Như Cẩm đang ở trên giường: “Nghiệp chướng chết mà không biết hối cải, ngươi còn muốn u mê không tỉnh ngộ đến khi nào.”
Tô lão phu nhân bước vào cũng không cho người đến thông báo, trong lúc Nhị di nương và Tô Như Cẩm đang cãi nhau, bọn họ mãi đắm chìm trong cảm xúc của bản thân, mãi đến khi Tô lão phu nhân mở miệng thì mới nhận ra đã có thêm người ở trong phòng.
Nhị di nương ngẩng đầu, vẻ mặt vẫn chết lặng thờ ơ, thoáng mang thêm mấy phần kinh ngạc, sự phân tâm này khiến cho tay của bà ta không cẩn thận mà bị cắt vào mảnh vỡ dưới đất, tay bị đứt, Nhị di nương khẽ kêu lên một tiếng, rất nhanh thì có máu chảy xuống rơi vào chén sứ trắng xanh, máu loang ra.
Lúc này bà ta dường như mới có phản ứng lại, lập tức đứng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT