Cảm nhận được con rắn kề sát da thịt, liên tục chuyển động cách một lớp quần áo, dường như có thể cắn phập vào da thịt bất cứ lúc nào, sau đó biến nàng ta thành người rắn, rồi đi đời nhà ma.
Lục Châu muốn với tay bắt nó ra nhưng vì quá sợ hãi, đến tay chân nàng ta cũng không nhấc lên nổi, nàng ta khóc lóc xin tha, thậm chí cầu xin Tô Lương Thiển cứ giết mình đi.
Thấy Lục Châu hoảng loạn la hét chói tai, lòng Nhị di nương rờn rợn, hiển nhiên bà ta chỉ thấy hình phạt như vậy quá mức kinh khủng, cũng tò mò Tô Lương Thiển sao lại có thể nghĩ ra hình phạt kinh khủng hơn cả giết người như vậy.
Đối với kẻ hại chết con mình, bà ta không có xíu xiu đồng cảm, thậm chí còn thấy nàng trừng phạt đúng người đúng tội.
Nhị di nương nhìn gương mặt vô cảm của Tô Lương Thiển, dáng ngồi vững vàng khoan thai, hệt như trước mắt đang là một màn xiếc.
Lạnh nhạt như vậy, tuyệt tình như vậy.
Con rắn không ngừng trườn xuống dưới của Lục Châu, như đang kiếm một cái lỗ chui vào, Lục Châu sợ đến lại thét lên lần nữa, tè hẳn ra quần, vội kêu to: “Ta nói ta nói, ta nói hết!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT