Thu Linh trông thấy đôi mắt trông như sắp ăn thịt người tới nơi của Tô Khắc Minh, không hề có chút sợ hãi nào, trợn mắt nhìn về phía trước làm Tô Khắc Minh tức điên, hung tợn buông lời: “Ngươi, ngươi cứ chờ đó cho ta!”
Nhị di nương thất thần, hai chân nhũn ra, đầu gối gập lại ngã ngồi trên đất, bà ta xoay người bò tới mép giường, nắm lấy bàn tay gầy nhom của Tô Như Cẩm, đáy lòng đau đớn khôn nguôi.
Qua lâu như vậy, bàn tay vốn mềm mại lại ấm áp của con bé đã trở nên lạnh ngắt, cứng đơ.
Nhị di nương nắm lấy tay nàng ta tỉ mỉ xoa bóp, như đang giúp con gái mình sưởi ấm.
Gương mặt đoan trang của bà ta chỉ còn lại sự xót xa và tự trách không thể hòa tan, với tay sửa lại mái tóc cho con gái mình, nước mắt bà ta lã chã tuôn rơi, bỗng, bà ta ghé vào mu bàn tay Tô Như Cẩm khóc nấc thành tiếng: “Cẩm Nhi, xin lỗi, di nương thật xin lỗi con.”
Nhị di nương không ngừng xin lỗi, hồi lâu sau mới lẩm bẩm nói: “Không nên không nên, di nương không nên, dù muốn nói chuyện cũng không nên cho ông ta đến đây.”
NNhị di nương rơi vào sự tự trách khôn nguôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT