Tô Khắc Minh không soi mói được gì, nhưng vẫn không cam chịu mà nói kháy “Ngươi không phải là lợi hại nhất sao? Ngươi sao lại không biết? Cái chết của Cẩm Nhi, tại sao ngươi phải vu oan đổ lên đầu Mi Nhi?”
Tô Khắc Minh vào thẳng chủ đề chính, Tô Lương Thiển còn chưa trả lời lại, Thu Linh đi tới bên người Tô Lương Thiển, nói lời vừa rồi muốn mà chưa nói: “Lão gia đã biết tin Tam tiểu thư chết ạ, vừa rồi từ viện của Tam tiểu thư đi ra, Nhị di nương có nói rằng có nha hoàn làm chứng, Tam tiểu thư là bị nha hoàn bên người Tam tiểu thư thông đồng với Nhị tiểu thư hạ độc chết, lão gia thế nào cũng không chịu tin, cho rằng người có thù với Tam tiểu thư là tiểu thư. Tiểu thư có thù tất báo, có thì cũng là ngài hại chết bức chết, thuyết phục đủ kiểu, mê hoặc Nhị di nương, làm cho bà ta cho rằng Tam tiểu thư là do tiểu thư hại chết!”
“Ồ?”
Tô Lương Thiển nhướng mày, nét mặt không tổn thương, trong lòng lại càng yên ả như nước. Đây là Tô Khắc Minh nàng hiểu rõ, nàng không bất ngờ chút nào. Nhưng sự yên ả ở trong lòng, vẫn không nhịn được mang theo mấy phần lạnh lẽo.
“Phụ thân cho rằng là vậy?”
Tô Khắc Minh khi nói những lời ấy, vẫn không cảm thấy có chỗ nào không đúng. Nhưng lòng căm phẫn trào dâng của Thu Linh, còn có phản ứng của Tô Lương Thiển như thế này, lại làm cho ông ta không hiểu sao cảm thấy chột dạ, giống như đây là chuyện không đúng.
Ánh mắt Tô Khắc Minh né tránh, thắt lưng lại càng thẳng hơn, lạnh mặt, lẽ thẳng khí hùng mà chất vấn: “Chẳng lẽ không đúng như vậy sao? Ngươi ở Vân Châu nhiều năm như vậy, trong nhà luôn gió êm sóng lặng, kể từ khi ngươi về, Tô phủ không ngừng tranh chấp, cả nhà cứ gà chó không yên. Ngươi xem xem cái nhà này, bị ngươi hủy thành cái dạng gì rồi? Mặt già của ta cũng tại ngươi mà mất hết!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT