Tiêu Yến không biết rằng bộ dạng bà ta hiện tại có bao nhiêu nhếch nhác không chịu nổi, hơn nữa thanh âm bà ta nghẹn ngào, dù có giả vờ mềm mại như thế nào đi nữa cũng không thể kích thích được chút nào lòng thương hương tiếc ngọc nào của người khác, điệu bộ của bà ta cho đến giờ Tô Khắc Minh chỉ cảm thấy kêch cỡm, phản cảm vô cùng.
“Con nha hoàn Lục Châu này hại chết chủ nhân, loại hạ nhân này nên giết để răn đe cảnh cáo, cũng không phải thiếp giết ả ta, là chính ả cướp độc trên tay thiếp uống vào, ả cảm thấy hổ thẹn với Tam tiểu thư, lại sợ Đại tiểu thư ép ả hại Mi Nhi nên mới tự sát, mẫu thân vì thế mà muốn bỏ ta, lão gia ngài nhất định phải làm chủ cho thiếp!”
Lời Tiêu Yến nói ra, giúp Tô Khắc Minh xác định cái chết của Lục Châu, mối nguy đã được diệt trừ, trái tim treo lửng Tô Khắc Minh cuối cùng cũng có thể buông lỏng được rồi.
Tô lão phu nhân thấy Tiêu Yến vừa mới giết người không những không nhận sai, thậm chí không chút sợ hãi mà còn đứng ở đó cáo trạng, nhất thời bà càng thêm buồn bực, “Khắc Minh, con đến thật đúng lúc!”
Tô lão phu nhân thẳng cái lưng khòm lên, cả người chính khí nhìn về phía Tiêu Yến, “Vừa nãy không phải ngươi còn chất vất ta rằng ngươi đã phạm phải điều gì trong thất xuất sao, ngay trước mặt Khắc Minh, bây giờ ta và ngươi sẽ nói chuyện, làm rõ ràng.”
Tô lão phu nhân liếc mắt nhìn Liên ma ma, dặn dò một câu, Liên ma ma nhanh chóng sai người mang ra một chiếc ghế, đặt ở phía sau Tô lão phu nhân, Tô lão phu nhân ngồi xuống, trong tay đỡ cây gậy.
Cây gậy này Tô lão phu nhân đã sớm có, nhưng lúc trước bà chưa thực sự cần dùng nó, mãi đến lần bệnh nặng này, thân thể bà đã không bằng trước kia, lúc ra ngoài luôn phải mang theo dùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT