Giọng Tô Lương Thiển có một chút run rẩy khó thể thấy, nhưng lại bình tĩnh, nhưng cất giấu dưới sự bình tĩnh này lại là một cảm xúc cuộn trào mãnh liệt.
Đó là nàng, với tư cách con gái, có thất vọng vô tận với người phụ thân.
Tô lão phu nhân nghe Tô Lương Thiển nhắc đến Thẩm Thanh, sắc mặt càng ngưng trọng thêm, thậm chí có chút không vững dạ.
“Thiển Nhi à.”
Bà ta thở dài gọi một tiếng tên của Tô Lương Thiển, nhưng chạm đến đôi mắt lạnh như băng của Tô Lương Thiển, lại thành một từ cũng không biết nên nói gì.
“Mẫu thân con lúc qua đời, tổ mẫu vẫn còn ở Thanh Châu chưa tới kinh thành. Mặc kệ chuyện của bà ấy như thế nào tất nhiên là không có quan hệ với Tổ mẫu, con không có ý trách ngài. Chỉ là nhìn Nhị di nương như vậy không khỏi nghĩ đến bà ấy, trong lòng không nhịn được khó chịu thay bà ấy mà thôi. Nếu năm đó Thẩm gia không xảy ra biến cố như vậy, bà ấy tất nhiên sẽ không chết. Giống như Nhị di nương, nếu như Diêu gia vẫn còn, bà ta cũng không đến mức mất hết hy vọng, rơi xuống kết quả như vậy.”
Năm đó chuyện Thẩm gia vừa xảy ra, Thẩm Thanh liền ngã bệnh, không tới mấy tháng thì qua đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play