Thu Linh Ảnh Đồng đều không ở đây, Tô Lương Thiển chống đỡ thân thể hư nhược mềm yếu đứng dậy đi đến cạnh bàn.
Bàn vuông nhỏ chỉ đặt kĩ trà và bộ đồ trà, lúc rót nước mới phát hiện trên bàn đột nhiên có thêm một lá thư, không ký tên, cũng không nói gửi người nào.
Tô Lương Thiển uống nước xong, nước có chút lạnh, rót vào trong bụng cũng là lạnh băng, cả người đã tỉnh táo rất nhiều.
Tô Lương Thiển mở lá thư ra, bên trong là những cành hoa và cây được bó lại, và mấy cái nhánh rễ cây thẳng đứng, lá ở gốc và ở thân dưới có cuống, hình mác hẹp, tràng hoa màu xanh phía trên đã khô, nhưng vẫn có thể nhìn ra màu lam tươi đẹp vốn có, và quả hạch nhỏ trơn nhẵn màu nâu đen, bóng bẩy, thêm vào đó là một nắm đậu đỏ.
Xúc xắc lung linh hòa đậu đỏ, thương nhớ sâu đậm người biết chăng?* Còn có hoa này cỏ này để nhắc nhở, Tô Lương Thiển lập tức nghĩ ra chủ nhân đưa bức thư này đến, khuôn mặt có chút tái nhợt, không khỏi nở nụ cười, trái tim lạnh lẽo tận xương cũng dần dần sinh ra ấm áp.
* Linh long đầu tử an hồng đậu, nhập cốt tương tư tri bất tri: (Lung linh xúc xắc an đậu đỏ, tận xương tương tư có biết không.) Hồng đậu trong văn hóa Trung Quốc còn được gọi là Hạt Tương Tư, mà đầu tử (xúc xắc) đa phần làm bằng xương cốt. Vì vậy ở đây dùng cách nói ví von để bày tỏ nỗi nhớ nhung yêu thương nhập vào xương cốt. Ngụ ý là ta yêu nàng nhiều nàng biết hay không?
Còn có một người nhớ nàng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play